Nội dung truyện
Megumi ngước nhìn bầu trời xám xịt, lòng bất an loay hoay trong ngực khi cảm giác không yên ổn không rời mình. Anh bật cười nhếch mép, bước nhanh qua ngõ hẹp tối om của con hẻm đã quá quen thuộc với mình. Rồi, bất chợt, một bàn tay ấm áp kéo anh lại, khiến trái tim anh đập thình thịch. "Tsugumi!" Megumi gọi tên người bạn thân nhất, người đã bên anh suốt bao nhiêu năm qua. Tsugumi, người luôn biết cách làm dịu đi đau khổ trong lòng anh. Họ không nói một lời nào, chỉ đơn giản là vồ lấy nhau trong sự ân cần và chăm sóc. Đôi mắt ấm áp của Tsugumi nhìn sâu vào tâm hồn Megumi, như đang nói rằng: "Tôi ở đây, đừng lo lắng nữa." Cả hai đều hiểu rằng, mối quan hệ giữa họ không đơn thuần chỉ là bạn bè. Sự ấm áp, chăm sóc và hy vọng trong tương lai đã gói gọn trong cái ôm nhỏ ấy. Đó không chỉ là tình bạn, mà còn là tình yêu mà Megumi và Tsugumi dần nhận ra từng ngày. Tình yêu ấy đẹp đẽ và dường như không thể tách rời. Hai người chẳng biết từ bao giờ mà tình cảm trong họ dần trở nên mãnh liệt như vậy, chỉ biết rằng, họ sẽ mãi ở bên nhau, cùng nhau chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, cùng nhau vượt qua mọi gian khó. Megumi và Tsugumi, hai tâm hồn hòa quyện, tình yêu của họ như một bức tranh tinh tế, không thể nào lẫn lộn nhưng lại hoàn hảo đến kỳ lạ. Bao nhiêu khó khăn phía trước, họ đều sẽ đối mặt và vượt qua cùng nhau.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận