Bên cạnh dòng ao tĩnh lặng, một cô gái tóc dài mượt mà đang ngồi trước cây đàn, bàn tay nhẹ nhàng lướt trên dây cầm, phát ra những giai điệu bí ẩn. Ánh lửa từ ngọn đèn dầu len lỏi khắp góc bếp nhỏ, làm nổi bật đôi mắt sâu thẫm của cô gái. Bỗng nhiên, tiếng hồi chuông từ phía cổng chùa vang lên, ai đó đang đến thăm vào buổi tối muộn như thế.
Nguyệt đã lên cao, hòa cùng bản nhạc dịu dàng, cô gái trẻ khẽ mỉm cười và đứng dậy. Bước ra khỏi bàn, cô gái đi về phía cổng, dáng vẻ uyển chuyển như vũ công của trời. Ánh trăng khuya soi sáng gương mặt xinh đẹp, làm nổi bật vẻ đẹp trong sáng, trong trẻo tựa như một bông hoa suối.
"Gió đêm biết bao điều, người tựa hồ tím hoa nở chiều," giọng nói cao vang lan tỏa về khắp khu vườn rợp bóng cây. Ánh lửa le lói hết mức, làm đậm bóng dáng người phụ nữ mặc áo dài trắng đang đứng ẩn hiện dưới bóng tối.
Cô gái tóc mây không ngần ngại tiếp xúc với người phụ nữ lạ mặt. "Người ơi, xin cho con biết danh xưng của người, vì sao người đến chùa vào khuya thế này?"
"Ta là Lan Vy, người đến từ xa. Ta muốn nghe ngươi chơi đàn, để giải tỏa điều gì trong lòng mình." Lan Vy đáp, giọng âm hùng hồn, đôi mắt ánh lên tia ma mị.
Cô gái trẻ không ngần ngại, đưa tay ra và mời Lan Vy vào bên trong. Ngọn lửa cao hơn, chiếu rọi cả bản nguyên trên khu vườn. Bên trong, tiếng đàn ngân nga như lời an ủi, giúp cho những người phụ nữ cùng nhau chia sẻ những bí mật, những nỗi lòng buồn phiền. Và từ đêm hôm ấy, câu chuyện của Vũ Phượng - nơi bí mật và chân thật - bắt đầu vươn lên như một thước phim đậm chất ngôn tình cổ đại.
Xem thêm
Số chương
Cập nhật
Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link hoặc chưa đủ cấp độ.
- 01
- 02
- 03
- 04
- 05
- 06
- 07
- 08
- 09
Bạn cần đăng nhập để bình luận