Nội dung truyện
Nụ cười xấu xa của cô gái tinh nghịch khiến anh chàng không khỏi ngỡ ngàng. "Chuyển tiếp kế hoạch, Bạch Tuyết ư? Giờ tôi mới thực sự thấy bạn vui vẻ", anh nói trong sự khẩn trương.
Bạch Tuyết chỉ nhíu mày, quay mặt nhìn ra cửa sổ điểu hậu. Đôi mắt của cô phản chiếu ánh sáng nhấp nháy từ dưới chân đèn đường về phía hắn. "Tôi chỉ là... đang muốn làm việc chăm chỉ thôi mà, anh Kỳ. Sao nghĩ tôi có mục đích khác vậy?" Bạch Tuyết lên tiếng, giọng nhẹ nhàng, hòa mình vào không gian lãng mạn bí ẩn vầy quanh.
Anh ta nhếch môi cười khổ, thản nhiên mở cửa phòng mở ra. "Không cần nói dối, tôi biết mà. Đừng tưởng tôi sẽ tin lời nói đâu, chủ nhiệm tôi đã sẵn sàng báo cáo tất cả cho tập đoàn rồi. Nếu không muốn thất nghiệp, tốt nhất là hợp tác với tôi, Bạch Tuyết."
Bạch Tuyết ngơ ngác nhìn theo anh ta, trái tim nhỏ bé đang hiểm muộn từng nhịp đập. "Vậy thì điều kiện để tôi không bị sa thải là gì?" Tiếng nói dịu dàng, nhưng hiểm ác, hòa vào cuộc đối đầu đầy dối trá.
Anh Kỳ bước gần, đặt một tờ giấy trắng trước mặt Bạch Tuyết. "Chỉ cần ký tên vào đây, tôi sẽ bảo vệ bạn khỏi khủng bố điều kiện là phải làm bạn gái tôi trong vòng ba tháng. Thật dễ mà, phải không?" Ánh mắt anh ta như hắt nhẹ tia lửa đỏ yêu bất chợt, chỉ để rồi lặng im mơ hồ trước ánh sáng.
Bạch Tuyết nhìn đứng trước lời đề xuất của anh, cố gắng dày vò từng lời nói trong đầu, cuối cùng cô nở một nụ cười xấu xa. "Chuyện đó tôi thích rồi, anh Kỳ. Chấp nhận!"
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận