Nội dung truyện
Trong một buổi tối tĩnh lặng, trên sân khấu tối om, vẫn lưng áo tung tức, bước đi từ bóng tối, người đàn ông lạ mặt xuất hiện. Với vẻ ngoài cao ráo và biểu cảm đầy bí ẩn, anh ta cất giọng:
"Đêm nay, ta sẽ tái hiện lại điệu múa huyền thoại của Khổng Tước - một bí mật lớn từ quá khứ, từ thế kỷ 17."
Khán giả ngơ ngác hòa mình vào không gian rối ren của biểu diễn, nhưng đằng sau sự tuyệt vọng trên sân khấu, một người phụ nữ cô đơn ngồi trong đám đông với ánh đèn loá. Cô đã dành cả cuộc đời để tìm kiếm cơ hội chứng kiến một lần nữa vũ điệu huyền thoại mà ai cũng cho rằng đã mất từ lâu.
Nam diễn viên thoạt đầu nắm chặt tay cô gái, mỉa mai:
"Không ai có thể thấy điệu múa của Khổng Tước, vì nó đã bị lãng quên từ lâu. Khôn ngoan hơn nên quay về nhà, cô gái nhỏ."
Nhưng bỗng nhiên, từ đám đông, một giọng nói quen thuộc vang lên:
"Xin lỗi, anh ấy đã sai."
Ánh đèn sân khấu mờ dần, nền nhạc lớn đến từ bên kia. Một bà cụ tóc bạc phơi phới, khuôn mặt khắc nghiệt, tựa hồ như bước ra từ quá khứ. Bà nói:
"Tôi chính là người đã chứng kiến Khổng Tước múa. Hãy để ta dạy bạn cái mà ta nhớ."
Và từ bước chân nhỏ nhắn của bà cụ, điệu múa của Khổng Tước tái hiện, cuốn hút mọi ánh nhìn, hòa vào âm nhạc đầy ma mị. Câu chuyện đã bắt đầu vươn lên từ bóng tối, khi những bí mật từ quá khứ bắt đầu hé lộ, và tâm hồn của từng người trong số họ được đưa vào thử thách, đặt ra câu hỏi: Ai mới thực sự đã chứng kiến điệu múa Khổng Tước?
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận