Nội dung truyện
Ngày đầu tiên sau khi tỉnh lại ở thế giới mới, tiếng người trẻ quen thuộc vang lên:
"Công chúa! Công chúa, xin hãy thức dậy!"
Trên chiếc giường lụa mềm mại, Hoàng Cung lần đầu tiên nhìn thấy bức tranh tường và chợt nhận ra mình đã xuyên không. Người hầu kêu gọi tiếp tục thức dậy.
Làn sương đầu ngày nhẹ nhàng lay động bên ngoài cửa sổ phòng. Sự yên bình được chia sẻ cùng ông Trăng nhỏ, cùng cúc khô theo ngọn hương ngửi nhè nhẹ. Mỗi vật dụng vô tri vô giác giống như nhắc nhở cô, đây không phải là nơi ở của cô.
Nhưng, điều đáng quan tâm hơn cả là, tại sao cô được đeo trên người hỏa đá của hoàng đế?
Chúng có kết nối gì với nhau, tại sao chúng tự nhiên hiện ra trên ngực cô như thể chúng đã kết nối từ khi quá khứ nào đó?
"Thưa Hoàng Cung, nếu có gì cần Tiểu Tỷ giúp, xin hãy nói."
Những góc khuất trong bí mật mà Tiểu Tỷ đã giấu kín suốt bấy lâu dần được phơi bày. Chính mình không ngờ rằng, chính mình lại là người thế này!
Cô đến từ đâu? Và quay trở lại đây không phải chỉ để thưởng thức cuộc sống xa hoa, sân hận như này đâu. Cô còn đang ở trong đế quốc nhà này, và nếu nhớ rõ đúng, Hoàng Cung không phải là tiểu thư mà cô đã nhâm nhi từ rất lâu...
Đời này, cô không biết mình đã về đến nơi nào. Nhưng, cô biết rằng, sứ mệnh của cô chưa hoàn thành, không chỉ là mặt nạ lịch lãm, mà còn là mặt trời rạng ngời chói lọi trong bức tranh nhuộm lên trời kia.
Xem thêm
Bạn cần đăng nhập để bình luận